Sư phụ dạy (Phần 6 & 7)

SƯ PHỤ DẠY (Phần 6)

7777777 chính ý nói ám chỉ về 1 nhân vật là Tề thiên đại thánh, ta chỉ muốn hỏi họ có biết ta trên kia là ai không? Ta chỉ đến gặp người đó thôi, nên mới biết 7777777 là ai thì về trả lời câu hỏi của con thôi. Vậy ta trả lời xong 7777777 rồi nhé, số 7 là 7 viên xá lị con biết chứ ? Thời hoàng kim à? khải hoàn sẽ trở lại thời như hoàng kim ngày xưa à? Có đấy, cứ đợi thôi, họ biết tin đó rồi, dần dần dưới này ai cũng biết thôi. Qua những ngày ta xuống đây ta đã làm được cũng nhiều việc, con cũng đã hiểu được đôi chút rồi, cái gốc ấy hy vọng con giữ lấy nhé, sẽ không có ai nói với con những lời như vậy nữa đâu, nên hãy nhớ và hãy hành xử đúng nghĩa vậy thế mới đi thành công hiểu chưa?

Sau đây ta nhận xét con 1 số điều cơ bản đây, nghe nhé!
- Kiến thức của con đã được bồi đủ từ gốc lên đến ngọn
- 1 người nhân thiện và là 1 người có năng lượng riêng
-1 người thẳng như ruột ngựa cũng không che dấu được gì xấu và không làm được ác. Trong sáng và bay bổng.
Từ giờ con có thể bay bổng, có thể hạ thấp, có thể truyền năng lượng, có thể làm gì tùy thích nhưng kèm theo phải có cái đạo lý trong đó nhé để cân bằng được những người cao người thấp cho họ hiểu được. Dùng âm thanh và năng lượng ở cơ thể, ta đang truyền ý đến cho con để con dùng ý bằng năng lượng luyện thân. Dùng ý ở đây là có năng lượng soi xét người.


Ta biết giữa con và người bạn kia sẽ xảy ra xung khắc này. Hãy quay lại giúp họ đi, ta sẽ truyền ý vào bản thân con, giúp họ để họ sẽ trở lại như ngày xưa từ đó họ sẽ hiểu ta là ai mà thôi. Đơn giản ta là 1 người dễ hiểu, nhưng nếu ai có từ chấp thì ta là 1 người to lớn.

Hãy cảm giác thiên về luân xa 6 một chút, chính là con mắt thứ 3, ta truyền rồi sau này tự kích hoạt được tư tưởng, đoán được tư tưởng. Cứ để tự nhiên ta sẽ truyền cho năng lượng cảm giác, năng lượng soi xét, năng lượng tình thương khi tu tập hoặc cuộc sống bình thường không cần tu tập gì con cũng có cái năng lượng ấy. Không cần gọi ta là sư phụ đâu, cứ gọi là bạn là được rồi, ta chỉ thay 1 người đến để chỉ và truyền đạt thôi mà, ta làm việc theo xứ mệnh bề trên, ở dưới này ta không có pháp danh gì. Ta sẽ chỉ con 1 người con sẽ gặp ở núi Cấm người đó cũng không dùng số điện thoại, mà người đó đang ở đó cũng có khi là sư phụ của 1 người trong nhóm của con. Duyên đến khi đúng thời kỳ mà thôi, họ cũng biết con rồi, cứ đến rồi gặp nhau thôi cõi vô hình biết nhau hết rồi, đa phần trong thất sơn đều những bậc cũng rất đắc đạo, con đến đó họ sẽ nói con biết ta là ai. Đến giờ này con cũng có nhiều kiến thức rồi đấy, nhưng bản thân thấu hiểu đã, hãy nói chuyện với người mà con hay tâm sự nói chuyện, sẽ hiểu được đạo nghĩa thêm nhiều, cứ tình cờ sẽ học được không cần sách nhiều tình thương trong người con chính là sách.

SƯ PHỤ DẠY (Phần 7)

SƯ PHỤ TRUYỀN DẠY TẤT CẢ LIGHTWORKERS VÀ NGƯỜI TU HÀNH TRƯỚC KHI TRỞ VỀ NÚI (Phần 1)

Đôi khi ta cứ tưởng thế giới trên kia là ảo, nhưng thực tại nó uyển chuyển quanh người trần thế rất nhiều, nó có thể làm cho người trần quay cuồng, cho dù đi đâu tu gì đi chăng nữa nhưng nếu tất cả mọi người thấu hiệu được một điều đó là chữ tâm và đạo. Tất cả các tôn giáo cũng vậy họ chỉ vì đạo mà đánh nhau, phân biệt sắc màu da, dẫn đến không hiểu mà sinh ra xung khắc, sinh ra đánh chiếm và bạo loạn. Nhiều khi người đời cứ nói rằng ta hơn mi cái đạo, lại có nhiều người phân biệt nhau rằng người này đi Đạo người kia theo Phật, dẫn đến tức bực lẫn nhau, tạo nên ảo tưởng, họ còn không phân biệt được thế nào là chúa ai là thượng đế, để rồi ngàn đời, ngàn thế hệ vẫn phải truy tìm thứ trên đời gọi là ảo tưởng và mê muội ,,,

Ta nói thật một điều chân lý rằng " dù ai có theo tôn giáo nào đi chăng nữa, theo các đạo nào đi chăng nữa, cũng hợp lại bởi 2 chữ TÂM VÀ ĐẠO lý làm người. Hãy dùng tâm đạo ấy để hành tu với đời là 1, với xã hội là 2, với gia đinh bố mẹ anh em mình là 3, rồi cuối cùng mới hiểu được chân lý của năng lượng từ Linh hồn xứ mệnh. Ta cũng hiểu được 1 cái góc nhỏ của con người thường che giấu đó chính là lòng tự trọng, có ai dám bỏ nó vào túi người khác bao giờ không? Nếu cái góc nhỏ ấy mà bị cắt đi, thì sự phân minh giữa đúng sai, hư thật sẽ không còn nữa.

Đôi khi phải để cái đó vào chỗ thật sâu, để chứa được những điều tâm tạo mà chỉ bản thân mình mới hiểu được đạo lý này, nhiều khi có nhiều người mang ra để khoe và thể hiện hoặc coi đó là cái chí tôn mà họ đạt được từ người khác hoặc thế hệ khác truyền lại, vậy đó, nếu ai cũng mang cái góc nhỏ của lòng tự trọng ra đánh đổi lấy cái oai phong của 1 người tu hành, cho cả nhân loại thấy bản thân mình là người cao siêu tài giỏi, nghĩa nào là đúng nghĩa nào là sai , chính vì thế hay xảy ra mâu thuẫn của sự ganh đua nhau dẫn đến mâu thuẫn tại họ cho rằng sư phụ ta hơn sư phụ mi,,khà khà,,thật ra các sự phụ họ chỉ cười 1 tý,,rồi họ lại nhắm mắt truyền đạo cho các thế hệ hiểu rằng,,tạo hóa đã mang lại như vậy nếu 1000 người 1 tỷ người đều 1 lòng thì không có thế giới không có vũ trụ gì cả.

Hãy điềm tâm dùng thiên ý, dù cho ta hay tất cả mọi người không biết đạo là gì, tu hành là gì cũng được, miễn sống tốt, sống vui và nhân thiện là được rồi. Tất cả tri ân vì 1 chữ " Tâm " nhưng lại bày tỏ bằng chữ " Đạo " đó mới là thứ Hiển Minh Vô sở Trụ. Kinh thư đạo hành có thể mất, nhưng tâm và linh hồn không thể để mất, chính 2 thứ đó tạo nên mọi khí sáng cho chính bản thân mình. Sử nhân trước kia cũng có ghi rằng "Thế nhân này là một người lãnh đạo" Chính đạo lý ấy mới làm lầm tưởng mọi tôn giáo với nhau, làm cho nhiều người truy tìm nhau để vẽ tu hành ra thành nhiều mảnh ghép, kết quả đi tìm mãi cũng chỉ thấy mấy trang sách đạo đọc vài chữ rồi gói cất đi,,sau đó lại đi truyền cho nhau bằng tự huênh hoang khen tưởng hình tướng nhau, có gì vui đâu chính là mình tự tu hành bằng cảm nhận.. con người chỉ có đọc ra,,viết ra..và tự suy ra chứ nếu mà theo nhau mãi,,thành 1 lối dài dài như những đứa trẻ chơi trò rồng rắn lên mây đó,, khà khà. Đang rồng rắn lại đòi lên mây .. gặp ngay đám mây đen lại quay xuống thế gian kể gặp nhân vật cao siêu khổng lồ che đi được là 1 loạt luân xa 6 ( con mắt thứ 3 ) ấn đường làm cho cả 1 thế hệ dưới tin vào điều đó.

Ta cũng muốn nói ra vị trí tu hành của ta cho con biết, nhưng liệu có cần thiết phải làm vậy không đó là điều ta suy nghĩ,,*Ta ở nơi có chữ " Trúc", nếu ai có thể soi ra nơi này,,thì sẽ biết thân thế ta là ai. Nếu đoán mò sẽ không ra được nơi ấy,,chỉ là 1 địa danh nhỏ lẻ trong 1 thế giới to lớn này, đôi khi ai xem được ra nơi đó của ta thì có lẽ sẽ không cần phải tìm hiểu thêm điều gì cả.
(Còn tiếp....)

Nguồn :
http://www.hiennguyenmaitreya.com/

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Tập 2 – Tâm Lý Học Linh Hồn – Chìa Khóa Để Thăng Thiên – Chương 2 – Yêu bản thân vô điều kiện và đứa trẻ bên trong

CHƯƠNG 24 (CHƯƠNG KẾT THÚC): CHIẾC HỘP ĐEN BÍ ẨN